Người tín hữu Công giáo có được tham gia vào
chính trị? Đây làm một câu hỏi của nhiều
người trẻ khi vừa bước vào đời. Giáo huấn của Hội thánh có hướng dẫn gì cho
chúng ta về điều này?
Từ “chính trị” được hiểu theo hai cách khác
nhau. Theo nghĩa hẹp, chính trị bao gồm
những hoạt động nhằm thi hành quyền bính trong cộng đồng dân sự. Làm chính trị
là tìm cách nắm giữ quyền hành để giải quyết những vấn đề kinh tế, chính trị và
xã hội của một quốc gia. Các nhà chính trị hoạt động trong một tổ chức chính trị
(gọi là đảng phái) có cương lĩnh và luật lệ riêng. Khi đã nắm quyền bính trong
tay, họ tạo ra bộ máy chính quyền để tổ chức quản lý xã hội theo quan điểm của
mình. Như vậy, chính trị theo nghĩa hẹp là một lĩnh vực mà không phải ai cũng
có khả năng và điều kiện để tham gia.
Theo nghĩa rộng hơn, chính
trị bao gồm mọi hoạt động nhằm đạt tới lợi ích chung, nhằm bảo đảm cho những mối
tương quan xã hội được tiến hành trong sự tôn trọng quyền tự do và bình đẳng của
tất cả mọi người trong cộng đồng dân sự. Với cách hiểu này, trong cương vị của
mình mỗi cá nhân một cộng đồng dân sự đều “làm chính trị”, cho dù có ý thức về
điều ấy hay không
Hướng dẫn của Giáo hội cho
chúng ta rất rõ ràng. Tín hữu Công giáo không chỉ được quyền, mà còn có trách
nhiệm tham gia vào đời sống chính trị “miễn là phù hợp với những đòi hỏi của đạo
lý và đời sống Ki-tô giáo”. Điều này bao gồm cả nghĩa hẹp của từ “chính trị”, tức
là tham gia vào chính quyền, với điều kiện chính quyền ấy phải hoạt động dựa
trên nền tảng “công ích” - được định nghĩa theo Công đồng Vatican II với 3 yếu
tố: tôn trọng nhân vị đúng nghĩa; đòi hỏi sự thịnh vượng xã hội và phát triển;
và mang lại hòa bình, theo nghĩa “sự vững chắc và an toàn của một trật tự chính
đáng”.
------------
Tham khảo
3.
Giáo huấn
của Hội thánh về chính trị - Thời sự Thần học số 87, tr. 160 đến 184
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét